HÀNH TRÌNH BẢN RÕM – CHÚNG TỚ LÀ MỘT PHẦN CỦA TỰ NHIÊN
(Ghi lại cảm nhận về chuyến đi dã ngoại của một em bé 0-3 Montessori)
Những ngày vào hè, gia đình Casa Hanoi của chúng tớ đã có chuyến đi dã ngoại đến Bản Rõm, Sóc Sơn. Tạm xa ngôi làng Gamuda City, chúng tới ngồi trên bus và hát vang những bài hát quen thuộc như Đi tàu lửa, Taxi, Bác gấu đen làm bánh…
Trên đường đi, xe của chúng tớ vòng qua sân bay Nội Bài và được cận cảnh những chiếc máy bay to lớn chạy trên đường băng trước khi cất cánh lên bầu trời cao vút hoặc sà xuống như một chú chim đại bàng khổng lồ. Bên này cửa xe bus là trâu mẹ mang bầu đang thủng thẳng nhai cỏ bên cánh đồng lúa mới trổ đòng đòng thơm mùi sữa non. Bên kia thấp thoáng bác nông dân đang chăm bón ruộng dưa bở, phải tinh mắt chúng tớ mới phát hiện ra những trái dưa con nằm e ấp lẫn trong màu lá xanh cứ như là các em bé đang nũng nịu dụi đầu vào vai mẹ.
Lạ chưa kìa, bao nhiêu nhà phố đã lọt thỏm phía sau, nhường chỗ cho đồi, cây và hồ nước thênh thang. Bản Rõm đón chúng tớ bằng màu tím mơ màng của hoa sim, hoa mua và đồi thông râm mát đất đỏ. Nhìn xem này, có cả một đại gia đình dê, chúng tớ chỉ cho nhau: “Đây là dê mẹ, dê bố, dê con”. Chúng tớ vuốt ve và cho dê ăn lá. Bạn Thóc còn phát hiện ra trong trang trại chăn nuôi còn có các bạn đà điểu và tự ra hàng rào để làm quen- đà điểu cũng ngó nghiêng nhìn em bé đáng yêu và xông xáo này. Khi các anh chị lớp vào chuồng gà nhặt trứng với bác nông dân, các bạn Mèo, Bờm, Voi cũng cầm rổ xếp hàng chờ đến lượt để nhặt trứng. Lúc đầu chúng tớ cũng hơi run khi nhìn thấy gà trong chuồng nhưng có rất đông các anh chị nên chúng tớ tự tin hơn hẳn.
Chuyến đi lần này, tuy bố mẹ không đi cùng nhưng chúng tớ rất tự lập đấy nhé, chúng tớ luôn lắng nghe khi cô giáo và hướng dẫn viên giới thiệu nội quy và chú ý đi theo đoàn. Chúng tớ nắm tay nhau khi di chuyển để không bị lạc, tự đi giày, thay đồ, rửa tay, ăn một bữa thật ngon trước khi về ngủ trưa trong một chiếc lều “bộ đội” nằm giữa đồi thông và bầu không khí trong lành. Hơn nữa khi được vui chơi cùng các anh chị, chúng tớ bạo dạn hẳn lên, trò chơi nào trên đồi thông dịu mát chúng tớ cũng muốn tham gia, thử thách Sasuke chỉ là chuyện nhỏ: đi cầu tre, cầu khỉ, cầu gỗ, chơi cầu trượt, bập bênh, leo núi gỗ, xích đu… Buổi chiều nóng nên trước khi ra về cả đoàn chúng tớ vội sà ngay xuống bể vầy để thỏa thích đùa nghịch với niềm đam mê lớn nhất là NƯỚC.
Tự nhiên có điều gì mà thu hút lớn vậy? Chỉ là nước, đồi, cây, gỗ mà chơi mãi không chán. Chỉ với một chiếc thùng giấy cô giáo đưa cho, mũ và lá sấu rụng mà chúng tớ say mê mỗi người một cảm hứng: vun lá vào mũ, đổ vào thùng, bê thùng, tung lá… Tiếng cười giòn tan của cô và trò như làm cho hàng sấu già cũng muốn rung rinh và buổi chiều vàng ngọt ngào như sánh mật. Có lẽ bới vì chúng tớ là một phần của tự nhiên. Và như thế, thông qua những hoạt động kết nối với tự nhiên với cộng đồng, chúng tớ lớn lên trong tình yêu thương đong đầy.
Theo nguồn:
– Website Casa Hanoi: http://casahanoi.edu.vn/
– Kênh Youtube Casa Hanoi: https://www.youtube.com/c/casahanoimontessori
– Fanpage: https://www.facebook.com/casahanoi/